Mọi khi nhiều nhất hay nghe "Tháng 10", "Ngày Rạo Rực", "Hey Saigon", rồi cả album "Giấc Mơ Giấy" của CHH, mà hôm nay đứng giữa không gian nho nhỏ của 400 Miles Pub (Hà Nội), nghe "Tôi, Ánh Đèn Vàng" qua tiếng guitar mộc mạc lại thấy hợp lí. Hợp lí với khung cảnh, với sự nhớ Saigon nhè nhẹ, với suy nghĩ níu kéo những điều đã qua, và những con người không chỉ để lại một cái tên.
Cho nên giờ ngẫm ra thấy nghe anh Thành hay nghe CHH, thì chỉ nghe mp3 là không đủ.